Thì đến cuối câu thơ cũng rã rời môi mắt
Rồi lại tự trả lời..
Đi đến cuối đường em khẽ gọi: "Người ơi!"
Thì đến cuối câu thơ cũng rã rời môi mắt
Vần thơ em buông là vài từ lượm lặt
Trên vết thương đang bong tróc của lòng mình..
Thì đến cuối câu thơ cũng rã rời môi mắt
Vần thơ em buông là vài từ lượm lặt
Trên vết thương đang bong tróc của lòng mình..
Em gửi ngậm ngùi trong đôi mắt được không?
Mùa gió trở em khép hờ như không thấy
Không thấy mưa rơi trong chiều buồn tháng Bảy
Không ai thấy, không ai biết..
Em đang rất buồn..
Mùa gió trở em khép hờ như không thấy
Không thấy mưa rơi trong chiều buồn tháng Bảy
Không ai thấy, không ai biết..
Em đang rất buồn..
" Vật vã với đời mong hai chữ tròn - vuông..
Mà quên mất vuông còn nhiều góc cạnh
Tròn lại hoá bi thương quấn vào vòng quanh quẩn,
Sao không thử sống cho mình..
Mà quên mất vuông còn nhiều góc cạnh
Tròn lại hoá bi thương quấn vào vòng quanh quẩn,
Sao không thử sống cho mình..
0 comments: